Title phụ: Review: Trekking núi lửa Chưk B’luk cùng Everest Việt
—
Thực khó có chuyến đi nào mà tới khi về cả tháng rồi mình vẫn còn háo hức và hay xem lại ảnh nhiều đến vậy. Nguyên nhân chính có lẽ là do mình đã được trải nghiệm những điều tuyệt vời, lấp đầy những ký ức vui vẻ và đặc biệt là có rất nhiều ảnh, clip đẹp để take away.
Nếu như thời trẻ của mình là những chuỗi này đi chơi kiểu hoang hoải, đi chỉ để đến, đi chỉ để khám phá, ngày ngày rong ruổi chạy xe – đi bộ – leo trèo xong tối về mệt mỏi ngủ lăn ra, ăn uống chỉ tạm bợ (ăn chưa bao giờ là mục đích chính của mình) thì dạo gần đây, khi quỹ thời gian quá ít ỏi để làm nhiều việc một lúc, mình đã quyết định chuyển sang bộ môn đi du lịch theo tour.
Mình không có quá nhiều kinh nghiệm đi tour, một năm chỉ đi khoảng vài ba lần nhưng cho tới nay thì chuyến đi trekking núi lửa Chưk B’luk ở Đắc Nông với Everest Việt là chuyến đi đáng nhớ nhất. Cũng có lẽ do chưa bao giờ mình được đi khám phá núi lửa, chưa chui vào lòng đất, chưa bao giờ được tận tay sờ vào những tàn tích của trái đất nên mới hào hứng đến vậy. Chưa kể, dạo gần đây chương trình học ở trường mình có mấy tiết về du lịch địa chất, sự hình thành của núi lửa nên trước khi đặt chuyến đi trong tâm tư mình đã hình thành những mong mỏi được chứng kiến tận mắt những tàn tích ấy chứ không phải chỉ xem qua sách vở, tới khi đi rồi thì mới hào hứng đến vậy!!
Sơ qua về tour của Everest thì mình không biết gì hết trơn, vì mình không hề xem kỹ lịch trình =)) Lịch do sếp mình đặt, một người rất có uy tín trong lĩnh vực này. Còn sếp mình thì hình như cũng đã tìm hiểu kỹ và được một người bạn làm du lịch recommend rồi. Thế nên là, allez, mình cứ chuyển tiền và đi thôi =)) Gần tới ngày đi mình mới mở lịch ra xem để biết trước hôm đó sẽ cần chuẩn bị gì, tâm thái như nào, trang phục ra sao etc.
Chuyến này là chuyến tiếp nối chặng Hà Nội – Ban Mê Thuộc – Ea Sno mà mình đã kể ở đoạn trước. Sau chuyến trekking bất ngờ đến Ea Sno để hoàn thành chấp niệm 9 năm, mình về nhà thằng Cường ngủ một giấc và ding, 6h10p sáng hôm sau bắt đầu tour này.
Theo trải nghiệm và trí nhớ không quá tồi tệ thì mình đã được trải nghiệm cả trekking, abseiling, camping, biking, rafting. Chuyến đi chi tiết và lịch trình các bạn có thể tham khảo cái này: https://travel-everestviet.vn/tour/trekking-tour-nui-lua-hang-dong-ki-bi/
Với mình thì chuyến đi rất tuyệt vời vì hội tụ đủ tất cả các yếu tố như:
– Bạn bè thân thiết: chuyến này mình đi cùng 8 người bạn nữa :3 Mấy anh chị em rất có duyên và hợp với nhau nên đi cùng nhau từ nơi này đến nơi khác, qua nhiều năm rồi. Trong đợt đi tour còn quen thêm 1 em khách lẻ của tour này :v Con bé rất “dế” thương, hồn nhiên nên có nó cả đoàn như có thêm sinh khí và tiếng ồn, dù lúc nào cũng ồn ào sẵn rồi hiha thừa luôn rồi =)) Lúc cuối nó bảo, em không nghĩ em hòa nhập được với nhóm anh chị (vì 8 người quen nhau, lẻ mỗi mình nó) mà giờ em hòa tan luôn rồi á =)) Mình bảo: mày “hòa thân” với bọn tao luôn rồi chứ tan meh gì nữa =))
Đi ăn cơm trong tour du lịch mà cảm giác ngồi bàn ăn với gia đình, anh em mình, không có khoảng cách nào luôn :p
– Khung cảnh quá đẹp: quá quá đẹp luôn. Không biết mọi người như thế nào nhưng mình thì cứ thiên nhiên là thích, cái gì gỗ đá lá thích nên chuyến này quá thích vì đủ cả cây rừng, núi đá, đồi cỏ cháy hoang tàn, miệng núi lửa to dã cả là man (lát mình trích lại vid flycam mọi người mới thấy được sự hùng vĩ, hoành tráng của thiên nhiên đối ngược với sự bé xinh của loài human huhu), nước suối khi thì ầm ào khi thì dịu mát với màu ngọc bích mát mắt.. Từ từ đã, càng viết càng háo hức và bị lẫn lộn thông tin này :v Khung cảnh đẹp, rất đẹp, thể hiện ở đồi cỏ cháy, cánh đồng bất tận (lần đầu tiên cảm giác có cái gì bất tận vì khô cháy và xơ xác, chứ lên núi là không thấy bất tận vì cây cối xung quanh rậm rạp bao kín tầm mắt rùi), đá lửa, núi lửa ở quanh khu vực của hang C8, C9. Hai cái hang này đều khá nguy hiểm và không cho phép tự du lịch hay khám phá, trừ phi có sự hướng dẫn và cho phép của chính quyền địa phương. Theo mình biết thì Everest đã phải liên hệ và xin phép rồi chuẩn bị kỹ càng cho chuyến khảo sát. Đoàn mình, ngoài 2 – 3 hướng dẫn viên thì có 1 anh bộ đội đi cùng và chỉ đường nữa. Hai hang núi lửa C8, C9 đều có những điểm thú vị riêng nên một buổi sáng hôm đầu tiên đó bọn mình cũng đã phải đi bộ, leo trèo tương đối để thăm thú. Nói chung buổi sáng hôm đó thì mình rất rất mệt (do sức khỏe cá nhân) và mỏi chân do bụi bặm của quãng đường nhưng khi leo tới đỉnh hoặc chui vào tận trong hang thì ôi thôiiiiiii, lý do của việc chúng ta cứ tiếp tục đi du lịch, đi về phía trước, đi trekking, điiiii ấy là vì phía trước chúng ta luôn luôn có những thứ mới lạ, ngạc nhiên đợi ta khám phá :3
Đây là cảnh trong hang :v Máy xịn chụp mới ra được như này chứ Samsung dù có là S24 thì vẫn có tý thiếu sáng :))
Mình lần đầu tiên đi hang nên hơi quê (nhóm mình nhiều người đã trek rất nhiều hang động rồi, có người đi Sơn Đoong 2 lần rồi nên mình chỉ là thứ nhà quê không có kinh nghiệm sống nhé :v) nhưng dĩ nhiên điều đó không thể ngăn mình cảm thấy thích thú với những thứ mới là trước mắt, hiện dần lên qua mỗi bước chân đi của mình. Thế nên, dù mệt và rất mệt nhưng mình vẫn thấy thích.
Có một điều thuộc về cảm tính cá nhân thôi, đấy là khi đi mà có hội đông đông bạn bè thân thiết thì mình hihi haha rất vui, nhưng khi chỉ có một mình do bị tụt lại (mình muốn đi chậm tùy sức và vì không muốn người khác chờ thôi nha, chứ bạn mình luôn quan tâm tới mình, có người còn đi bộ ngược lại một quãng xa để đi tiếp cùng mình nè <3) thì là lúc mình thực sự thiền hành, đấy là đi và dõi theo bước chân của chính mình. Đi và không cần nghĩ quá nhiều về ngày mai. Thế nên, trong một buổi trưa xuân hè ngày Chủ Nhật như hôm nay, như lúc Hà Nội đang ẩm ương mưa phùn thì mình đã rất hoan hỉ khi có dịp ngồi nhìn lại và ngẫm nghĩ về điều hạnh phúc đã qua đó.
Không liên quan nhưng ngày này 2 năm trước là ngày mình đã hoàn thành chặng đường ngắn của cuộc đời mình, đó là chính thức đặt chân tới sân bay Điện Biên Phủ, điểm đến cuối của chặng 63 tỉnh, 4 cực (1 cực Đông hơi phếch), 1 ngã ba biên giới. Giờ vẫn còn thiếu 1 đỉnh Phan Xi Păng nhưng khi Phan chưa kịp đến thì mình cũng đã kịp đi rất nhiều những ngọn núi khác, rất nhiều những nơi khác mất rồi. Nghĩ lại mới thấy, chỉ cần còn có thời gian thì mọi việc bạn muốn làm đều sẽ được thành toàn.
“Thanh xuân chính là, khi ngước mắt lên nhìn bầu trời đêm, bạn vẫn nhớ tới ước mơ của mình” (Hà Cảnh).
Nhúm nhiều màu sắc kia chính là nhóm bọn mình :p
Clip của Flycam khá nặng (hơn 200MB nên không up lên đây được, mọi người hình dung tạm qua Reel của mình nè: https://web.facebook.com/reel/1071734243886354
Trở lại với chuyến đi, sau buổi sáng đó mình “thực sự kiệt sức” 😀 Do mình không uống nhiều nước, do nắng và do mệt xíu thôi chứ đến chiều thì mọi thứ lại ố yề =)) Theo như mình nói chuyện với thằng bé dẫn tour ý, thì dụng tâm của hãng tour là cho khách trải nghiệm sự hoang dã, mệt mỏi. Tới chiều em sẽ cho các anh chị sướng =)) Mà đúng, buổi chiều là trải nghiệm nhẹ nhàng đi thăm 2 cái thác rất lớn trong cụm 3 thác của Tây Nguyên là Gia Long, Dray Nur, Dray Sap. Hầy, thực ra 9 năm trước mình đi hết cả 3 cái này rồi, nó vẫn thế thôi và ít thay đổi nhưng tâm thế mình dĩ nhiên đã khác. Lần này đi du lịch thảnh thơi, nên mình đã được những trải nghiệm thực tế hơn như nghe tiếng suối lúc thì róc rách lúc thì ào ào, nghe tiếng chim hot, đi bộ vắt từ hai tỉnh Đắc Nông sang Đắc Lắc, nhìn thấy cầu vồng rất đẹp ở thác Dray Sap nữa nè :p
Khúc đi bộ đó ngắn thôi, vì ngay sau ấy bọn mình được về lều trại luôn. Lều Trại kiểu xịn mịn nha, không phải loại lều dựng dưới đất đâu :v Vẫn là lều nhưng dựng trên một cái phản gỗ, rộng và sạch, đủ trang thiết bị cá nhân. Phòng tắm và phòng vệ sinh cách đó tầm trăm mét, rất sạch và thoáng. Mãi sau mình mới nhận ra là bọn mình đang được cắm trại trên đỉnh thác Dray Nur =)) Tới đây thì mình thấm thía cái đoạn có đọc, có học vẫn hơn nè =))
Sau khi được an tọa là lúc trò chơi Abseiling (leo xuống vách đá bằng dây thừng) bắt đầu. Mình chơi cái này hồi đi Dantala Đà Lạt rùi nên không mấy hứng thú, càng không thấy sợ vì vách đá ở đây khô, không phải đi trong thác rào rào như bên kia. Mình thấy nắng và mệt nên vào trong lều nằm ngủ, nằm chơi, nằm nghe tiếng suối. Mãi sau, vì tiếc tiền tour nên phải tận dụng =)) Thế là mình trở thành người chơi cuối cùng của chuyến đi nhưng may mắn mình vẫn có những shot hình để đời và những đoạn clip sinh động ghi lại cảnh một bà chị 38 tuổi ở bên kia sườn dốc nhưng vẫn nhẹ nhàng thả dây leo xuống vách núi cỡ 25m =))
Sau trải nghiệm đó thì là trò tắm suối tự do của mấy anh em, rồi tắm rửa và chén :3
Uiii nghĩ lại thấy thèm bữa tối hôm đó ☹ Cơm/Xôi lam nướng cháy cạnh, gà nướng, thịt xiên, sốt salad café chưa từng thử bao giờ nhưng ngon cuốn mép, bonus thêm chai cacao tươi mình mua từ Đắc Lắc lên, pha với đá uống thì thôi rồi lượm ơi ☹ Trong không gian thoáng mát vô cùng, trong lành tuyệt đối cùng tiếng suối róc rách (ở khoảng cách phía trên thì thác tự nhiên hiền từ chứ không đổ ào sml như bên dưới nha), khói bếp thơm lừng, khói lẩu gà nghi ngút cùng tiếng hihi hahaa với các đồng đội thì bữa ăn đó thực sự là bữa ăn trong chánh niệm nha :3 Nói gì thì nói, ngoài chuyến đi có bạn hiền và tâm thế vui vẻ (của người có tiền mới đi tour =))))))))) thì còn phải kể công rất lớn của nhóm hướng dẫn viên bên Everest Việt. Các bạn ấy không phút nào xa rời khách luôn =)))
Mình có thằng em người Ấn Độ cũng tham dự chuyến đi này cùng mình và mọi người. Lúc tối đợi ăn mình phỏng vấn nó chơi chơi, ý là: So how do you feel about this trip with EV?, Would you rate 5 stars for their services? Nó nhún vai kêu: Why Not =))
Bts cái kiểu học cao học rộng nó khác người ý, nó critical thinking và hỏi luôn lại để khẳng định luôn mới khiến mình ngớ ngàng :v Về sau thằng em tiết lộ (ý là – đã phiên dịch):
– Chị thấy cái bạn Hay kia không (tên bạn Tourguide mình không tiện nêu cả họ tên khi chưa xin phép), em để ý cả ngày hôm nay bạn ấy không hề ngồi một lúc nào!!
– Really (mình phải nói bằng tiếng Anh cho oai)?
– Thật, em để ý bạn ấy chả ngồi. Từ lúc trên xe nó nói suốt, tới khi đi thác, xong tới tối nay..
Oke, nó nói xong mình mới rà soát lại trí nhớ thì đúng thế thật 😮 Đôi dép lào chuyên dụng của Hay, chiếc máy ảnh to sụ của Thái và cả khuôn mặt tròn tròn của anh cầm dây không thả khách xuống đến bây giờ mình vẫn không quên =))
Thái là thợ ảnh của đoàn, nhờ mấy tấm ảnh của Thái lúc đó mà mình có năng lượng tới tận hôm nay, khi ngồi viết cái bài lê thê này. (Chuyện chưa hết nhưng mình muốn disclaimer luôn là mình viết review vì mình thích và cảm thấy các bạn đó xứng đáng có những lời động viên và feedback như vậy. Mình không hề biết Everest Việt là ai cho tới lúc đi, sau này càng không tìm hiểu nhưng mình nghĩ, họ phải như nào đó hoặc có phương pháp nào đó thì mới training hoặc có những nhân viên mẫn cán, chuyên nghiệp và tận tâm như vậy 😊) Tiếp nè, mấy lần trước đi tour, cứ thấy hứa hẹn là yên tâm có thợ ảnh, rồi ảnh xịn, cuối cùng về nhặt ảnh không được miếng nào luôn :v Lần này đi thì chưa biết nhưng cứ xin xin thằng bé thợ ảnh chụp cho chị kiểu ở đây abc. Chụp xong quên luôn vì không expect gì =)) Cuối cùng nó gửi cho cái link, xem xong hết hồn =)) Góc nào cũng đẹp, màu ảnh trong veo, mình không hề béo, nhìn không hề ngu =)) Clip từ flycam thì thôi rồi ☹(
Sự hùng vĩ của thiên nhiên chính là qua flycam mới độ được hết ☹(
Cái lều có cái vali vàng là của mình nè ❤ Khúc này là khúc đàn hát tự do, mọi người dí mặt vào điện thoại là để đọc lời và hát theo đó chứ không phải sống ảo :3
Còn rất nhiều những chi tiết khác của đêm đó mà mình sẽ kể ở bài viết sau do đó thuần là những khoảnh khắc cá nhân. Mình sẽ lại viết và ném nó vào góc khác, để ai có muốn chia sẻ cùng mình thì cùng đọc 😊 Thường mấy khúc kiểu đó hay là khúc lan man, khúc xương đuôi cá nên hay hóc :v
Sáng hôm sau, bọn mình được trải nghiệm tiếp tour đạp xe, ngồi thuyền vượt thác :3 Nước mát lạnh, không khí trong lành, nhiều cảnh đẹp dã man. Có những biến động địa chất mà chỉ vùng đó mới có, những loại đá chỉ nơi đó có :3 Đoạn bọn mình đi chỉ như qua một khúc sông thôi nên không quá nguy hiểm, nhiều đoạn lặng nước nhìn rất chill. Hôm ấy trời cao mây trắng, không quá nắng nên cũng vẫn gọi là du ngoạn sơn thủy, chốc chốc nhìn lên cao thấy đàn chim bay không mỏi cánh, xa xa là mấy đàn bò, mấy chú cò lặng lẽ, ôn tồn ~~ Nói chung, đấy chính là đi trong chánh niệm đối với mình 😊 Đi chỉ để ngắm cảnh, không nghĩ về ai, không mong ai nghĩ về mình!
Giống như Gành Đá Đĩa, kiểu địa chất này cũng chỉ nơi này mới có, độc đáo vô cùng
Sau đoạn đi Drafting thì bọn mình được nghỉ giữa hiệp, ăn khoai và uống trà :p
Núi rừng Tây Nguyên thực sự rất đẹp, đặc thù và hiền hòa – với mình thì là thế. Mọi thứ cứ thanh bình, yên ả, lúc nào cần thì ầm ĩ, rất nhiều lựa chọn cho một cuộc sống màu sắc :v
Đến đây, mình mới thực sự chia sẻ về lý do mình mất cả tiếng để viết bài review này, chủ yếu tri ân mấy bạn hướng dẫn viên đã dành cho mình và team một chuyến đi vui vẻ, an toàn đáng nhớ như vậy.
Sự cẩu thả trong bất cứ nghề nào cũng là bất lương (theo Nam Cao). Sự cẩn thận trong nghề thì là chuẩn mực, là yêu cầu cần có. Sự tận tâm trong nghề thì đôi khi cũng cần có sự biểu dương dù ở mức nào đó, đúng không? Cái chính là mấy chú em Hay, Thái đã tận tâm với chúng mình ngay cả khi hết giờ làm, hết gói tour vào chiều hôm đó.
Team mình có hai chị cần về SG sớm, sau một hồi đổi vé thì hết nên hai chú em đã nhường vé cho hai chị về sớm hơn còn chúng nó lếch thếch mấy túi đồ rất nặng để về chuyến 10h tối cùng ngày. Mình không biết là mấy túi đồ nặng như vậy vì một trong những cái túi đó chính là toàn bộ đồ chơi abseiling, maybe là có cả dây dợ, móc sắt abc 😊
Mấy chị em mình thì đi chuyến 8h tối, bay về Hà Nội nên rủ các em đi cùng. Hai thằng em đi cùng các chị, ngồi hihi haha chán thì lúc về còn nhiệt tình xách đồ ra cho các chị dù đồ chả nặng nề gì :v Xách xong còn chào hỏi rất ngoan nên bất giác mình thấy cảm động. Tới phút cuối vẫn tận tâm như vậy thực sự không làm nghề tốt thì đã là người tốt 😊
Ngoài mấy phần đó thì bữa tối hai thằng em cũng không chỉ hòa nhập mà còn hòa tan luôn rồi =)) Ngồi chơi bài, đàn hát với các anh chị tới tối muộn, nghe đâu còn khúc “tâm tình” của người Hà Tĩnh mà nhóm mấy thanh niên trẻ tâm sự với nhau tới đêm, mình chỉ loáng thoáng nằm nghe trong lều mà cười thầm =))
Tính ra, cuộc đời ngắn ngủi chỉ loanh quanh với cơm áo, gạo tiền, gia đình con cái, khi nào cố lắm mới tách ra được một khoảng cuối tuần như vậy thực sự rất quý 😊 Lần này với mình cũng là như vậy. Bất ngờ trở lại Tây Nguyên, trở về quê nhà rồi vẫn vui và thương nhớ 😊